
SPY ROOM - Lớp Học Điệp Viên - Tập 4: Yumegatari Tia - Tặng Kèm Bookmark



SPY ROOM - Lớp Học Điệp Viên - Tập 4: Yumegatari Tia - Tặng Kèm Bookmark
SPY ROOM - Lớp Học Điệp Viên - Tập 4: Yumegatari Tia - Tặng Kèm Bookmark
Spy room – Lớp học điệp viên (tên gốc: Spy kyoushitsu) là series light novel độc đáo về thể loại điệp viên, tình báo vốn rất hiếm hoi trong dòng manga/light novel, là cái tên xuất sắc đã giành giải nhất giải thưởng thường niên của Fantasia Bunko lần thứ 32. Trong năm đầu tiên ra mắt, 2020, chỉ với 4 tập truyện thì Spy Room đã tạo tiếng vang lớn, đứng top 2 bảng xếp hạng light novel yêu thích Kono Light novel ga sugoi! ở cả 2 hạng mục Light novel mới hay nhất và Light novel hay nhất. Tính đến thời điểm hiện tại, series đã cán mốc 400.000 bản được bán ra tại Nhật Bản.
Nhờ khai thác thông tin từ tay sát thủ chuyên ám sát các điệp viên lạnh lùng và tàn ác “Shikabane” mà Klaus đã hạ gục trước đó, đội “Tomoshibi” đã tóm được đuôi của tổ chức không rõ hành tung thuộc Đế quốc – “Hebi”. Cả đội hạ cánh xuống thủ đô hào nhoáng Mitalio của Hợp chúng quốc Mouzaia, hang ổ của chúng để vạch trần chân tướng.
Tuy nhiên, người được giao nhiệm vụ chỉ huy lần này, Tia, vì những việc xảy ra trong quá khứ, đã đánh mất hoàn toàn tự tin của một điệp viên. Trong đầu cô lại vọng về những lời của một điệp viên đã từng cứu mạng cô khi trước.
“Em hãy hướng đến mục tiêu trở thành một anh hùng.”
Cái ác cùng cực đến mức triệt tiêu cả hi vọng đang ngự trị trên một chiến trường bị che phủ bởi vòng xoáy sợ hãi. Khi rớt xuống tận cùng của tuyệt vọng, vị anh hùng mà mọi người mong mỏi sẽ xuất hiện!
Mấy người cũng bị lừa rồi nhé!!!
Mục lục:
Chương mở đầu: Murasaki-ari (1)
Chương 1: Tập kết
Chương chuyển tiếp: Murasaki-ari (2)
Chương 2: Khai chiến
Chương 3: Anh hùng
Chương 3: Mẹ con
Chương chuyển tiếp: Murasaki-ari (3)
Chương 4: Nguy khốn
Chương chuyển tiếp: Murasaki-ari (4)
Chương 5: Khống chế và thương lượng
Chương kết: Sếp và tốt nghiệp
Lời bạt
Thông tin tác giả:
Takemachi
Muốn tự xưng là tác giả kiêm điệp viên bí ẩn, nhưng chợt nhận ra phải viết đoạn giới thiệu này thì có xưng thế cũng như không. Thật ra, tôi đang cùng chồng mình kinh doanh một nhà Ý ở thị trấn ven biển tỉnh Ibaraki. Món đặc trưng của nhà hàng là gan cá và mì Ý sốt kem.
Xạo cả đó.
Tomari
Trích đoạn sách:
“Nè Nhện, cậu nghĩ hành động nào của con người giúp họ thể hiện được bản tính ‘người’ trong mình nhất?”
Tại hợp chúng quốc Mouzaia, một cường quốc đứng đầu thế giới về mặt kinh tế.
Quốc gia này không trực tiếp tham gia vào đại chiến thế giới trước đó mà chỉ nhiệt tình cung cấp vũ khí và lương thực cho các quốc gia đồng minh. Nhờ sự dai dẳng của cuộc đại chiến, quốc gia này đã có những bước tiến nhảy vọt và phát triển thành cường quốc đủ sức xoay chuyển được cả nền kinh tế thế giới, trong khi nhiều nước khác vẫn còn đang loay hoay với tàn tích của cuộc chiến tranh khốc liệt.
Giờ đây, Hợp chúng quốc này đã trở thành trung tâm của thế giới.
Tại thành phố Mitalio nằm ở phía Tây của quốc gia, nơi có những tòa nhà cao tầng nằm san sát nhau, người người đang nô nức dạo chơi trên đường và thưởng lãm không khí mùa xuân. Khi chương trình phát sóng truyền hình bắt đầu, họ sẽ tập trung tại các quán bar thể thao[1] và hò hét để cổ vũ cho trận trực tiếp bóng chày. Những người trẻ thì lên các tuyến tàu điện ngầm để đến hội trường âm nhạc hoặc tham dự buổi chiếu thử của bộ phim đen trắng tại tòa nhà chọc trời cao trên năm mươi tầng sang trọng.
Vậy nhưng, trên một con phố nọ lại có hai người đàn ông với phong thái lập dị khác hẳn những người xung quanh.
Họ đang đứng ở đài quan sát của tòa nhà West Port nằm ngay trung tâm của Mitalio. Đài quan sát này nằm ở tầng bốn mươi bảy[2], dùng để phục vụ khách tham quan. Lúc này đã quá giờ hoạt động và chỉ còn lại hai người.
Người đàn ông có kiểu đầu quả nấm gào lên “Ya-hoo” khi nhìn thấy cảnh đêm của thành phố với từng dãy nhà cao tầng nằm san sát nhau. Dù đang vận trên người bộ đồ vest đắt tiền nhưng gương mặt với biểu cảm “ngố tàu” cùng mái tóc kiểu cây nấm khiến cho anh ta trông chẳng khác nào một gã làng nhàng, kém cỏi.
...Anh ta chính là điệp viên “Shirogumo[3]” của Đế quốc Galgado.
Đứng bên cạnh là một người đàn ông khác đang làm vẻ mặt khoan khoái.
Sau câu hỏi “Hành động nào của con người giúp họ thể hiện được bản tính ‘người’ trong mình nhất?” của người đàn ông, trong chốc lát bầu không khí rơi vào im lặng. Cuối cùng anh ta cất giọng để đưa ra câu trả lời.
“Đó là khi họ để lại di ngôn của mình. Tưởng tượng về thế giới sau khi chết đi, đúc kết những suy nghĩ của mình thành lời, là năng lực mà chỉ có sinh vật mang tên con người mới có được.”
“Ha...mấy tòa nhà kia trông tuyệt quá xá.”
“..Nè Nhện, cậu đang nghe tôi nói không vậy?”
“Không phải, đây là lần đầu tiên tôi đến đây đấy. Thật là ganh tị, đại ca Murasaki-ari lúc nào cũng được ở đây...”
Có thứ gì đó bay sượt qua má của Shiro-gumo.
Một âm thanh xèo xèo vang lên, do phản ứng chậm, mái tóc đầy kiêu hãnh của Shiro-gumo cháy xém.
Shiro-gumo ngồi phịch xuống nền nhà và hét lớn.